dua ong nguyen xuan anh len lam bi thu da nang la rat chin non

Ông Nguyễn Xuân Anh

Thật đáng tiếc cho ông Nguyễn Xuân Anh, Ủy viên Trung ương Đảng và Bí thư Tỉnh ủy trẻ nhất nước! Với sức trẻ và gia uy, đáng ra ông phải vươn lên đến tột đỉnh của chức tước và quyền lực. Thế nhưng ông đã “ngã ngựa” chỉ sau hơn hai năm cầm quyền ở thành phố quê hương.

Nhiều lỗi ông phạm phải quả thực là hết sức ấu trĩ về mặt chính trị.

Trước hết, theo kết luận của Ủy ban kiểm tra Trung ương, ông Xuân Anh đã sử dụng ô tô và 2 nhà do doanh nghiệp biếu. Một quan chức chính trị đứng đầu thành phố, một ngôi sao đang lên được công luận và truyền thông dành cho sự chú ý và quan tâm đặc biệt, thì ai lại đi làm như thế?!

Ngoài ra, với gia cảnh của mình, ông đâu có thiếu gì xe và nhà mà lại bị cám dỗ bởi những thứ cỏn con như vậy?! Chẳng nhẽ ông không hiểu “của biếu là của lo, của cho là của nợ”.

Nhận quà của doanh nghiệp thì làm sao có thể đối xử công tâm với các doanh nghiệp khác và với những người dân? Nhận quà doanh nghiệp, thì làm sao gìn giữ được hình ảnh của một quan chức chính trị liêm khiết, trong sạch?!

"Ông Xuân Anh chưa làm được gì cho thành phố và chưa thu phục được nhân tâm, thì làm sao lại mạnh mồm theo phong cách của ông Thanh được" - TS Nguyễn Sỹ Dũng.

Chính điều này làm cho những tuyên bố mạnh miệng như kiểu “Tôi đánh giá tôi trong sáng” của ông, trở nên phản cảm và hài hước.

Có được quyền lực quá sớm và dễ dàng, ông Xuân Anh đã không thấy hết được toàn bộ trận đồ bát quái phức tạp, chằng chịt của công tác nhân sự trong bộ máy quyền lực. Ông đã tạo ra quá nhiều kẻ thù, trong một thời gian quá ngắn. Đáng ra, ông phải tìm cách thu phục nhân tâm và chứng minh cho mọi người thấy rằng ông xứng đáng với chức tước được trao, thì ông lại tìm cách ra oai.

Ông Nguyễn Xuân Anh rõ ràng chưa đủ độ chín về mặt chính trị. Đưa ông lên làm Bí thư của một trong những thành phố năng động nhất của đất nước là rất “chín non”.

Vấn đề là tại sao một người chưa đủ độ chín như vậy lại được đưa lên giữ một trong những chức tước quan trọng nhất của hệ thống? Rõ ràng, quy trình nhân sự của chúng ta là rất có vấn đề. Việc bỏ qua quá nhiều tiêu chuẩn cho các “thái tử” có thể là vấn đề lớn nhất ở đây.

“Thái tử” thì được thừa kế ngôi vua không phải là mục đích của cuộc cách mạng mà cha ông ta đã phải đổ ra không biết bao nhiêu máu xương để tiến hành. “Thái tử” thì cũng phải có đủ tiêu chuẩn và phẩm chất như bất kỳ một công dân nào khác mới có thể được đưa lên giữ chức./.